THƯƠNG HOÀI, XÓT LUÔN
[Niệm ý Mc 6:30-34 ≈ Mt 14:13-141; Lc 9:10-11]
Chiều buông, nắng nhạt cuối ngày
Vẫn còn oi ả, người đầy mồ hôi
Các môn đệ cũng mệt rồi
Nên Ngài bảo họ nghỉ ngơi dưỡng thần
Nghỉ ngơi lấy sức là cần
Chớ có ôm đồm rồi chẳng ích chi
Xác mà tơi tả, te tua
Tinh thần ảnh hưởng, lơ ngơ, thất thần
Nghỉ ngơi là việc cần làm
Xác thân khỏe khoắn, tinh thần hăng say
Việc làm đâu chỉ hôm nay
Việc làm chẳng hết, tháng ngày còn lâu
Suốt đời phải biết thương yêu
Cho đến khi nào hết thở mới thôi
Thương nhau, chín bỏ làm mười
Thứ tha giản dị, cứ cười là xong
Cuộc đời ai cũng long đong
Nhất là trong cảnh đau thương dịch này
Thấy dân chịu cảnh đắng cay
Chúa thương xót lắm – thương hoài, xót luôn
Lúc này ai cũng ưu phiền
Cùng nhau ý thức, ân cần sẻ chia
Là vâng lời Chúa Giê-su
Chạnh lòng thương xót người ta như mình
TRẦM THIÊN THU
Nhận xét góp ý