LẠC GIỮA QUÊ HƯƠNG
[Niệm ý Mc 6:1-6 ≈ Mt 13:53-58; Lc 4:16-30]
Về quê mà chẳng vui
Mọi người đều quen mặt
Chẳng ưa nên thấy ghét
Rẻ rúng hơn người dưng
Chúa Giê-su phi thường
Về quê cũng đành chịu
Đời chẳng mấy người hiểu
Giỏi cũng chẳng ai tin
Về quê tìm bình yên
Mà chỉ thấy xáo trộn
Quen mà như lạ lẫm
Thấy nhau vội quay đi
Ra đời có là chi
Về quê cũng thừa thãi
Có khôn cũng như dại
Lạc lõng giữa quê hương
TRẦM THIÊN THU
Nhận xét góp ý