TIỄN CHUỘT HÔI, ĐÓN TRÂU ĐIÊN
Hết năm Chuột chù. Sắp Tết Trâu điên. Con nào cũng gớm. Thấy ớn! Nhưng sợ cũng chẳng được. Mặc kệ!
Sáng 23 tháng Chạp, ngày tiễn Táo Quân về trời, cậu Tân nói với cô Sửu:
– Em nè!
– Chi vậy anh?
– Em muốn chúng ta cùng ăn Tất Niên với nhau chứ?
– Anh không sợ covid à?
– Sợ thì sợ, nhưng tất niên cũng phải có chứ. Cả năm có một lần mà!
Cô Sửu e thẹn vuốt tóc, nói nhỏ:
– Dạ, em… em thích lắm.
– Mấy giờ tiện cho em?
– 20 giờ được không anh?
– Ô-kê. Vậy nha!
Chợt cậu Tân nói:
– À, nhưng mà…
– Mà sao chứ?
– Tối nay Tất Niên ở nhà em, được không?
– Sao lại ở nhà em?
– Vậy cho tiện mà. Mà ở nhà em thì em chuẩn bị đồ ăn thật ngon nha.
Cô Sửu nghĩ bụng:
– Keo bà cố luôn. Thảo nào giờ vẫn là lính phòng không!
Thế là cô Sửu “điên tiết” đành “tiễn” luôn gã Tân keo kiệt…
UNG THƯ (thân nhân không máu mủ Ung Văn Khiêm)
✝ ✝ ✝
Nhận xét góp ý