TRÁI CAM
Trái cam ngon nhưng đành lòng bóp nát
Trần Quốc Toản chợt căm phẫn giặc Tàu
Mười sáu tuổi nhưng hùng thiêng chí cao
Là hậu duệ, có cảm thấy xấu hổ?
Một ngàn năm đã nhục nhằn đau khổ
Chưa đủ sao mà ảo tưởng mộng mơ?
Lê Chiêu Thống cõng rắn cắn gà nhà
Gương xấu đó sao không soi cho tỏ?
Khốn thay kẻ đem voi giày mả tổ
Thật rõ ràng lòng bất hiếu, bất trung
Thật uổng công dựng nước của Vua Hùng
Trái cam ngọt nhưng hóa thành trái cấm
Xưa quân Nguyên dám ngang nhiên xâm lấn
Trần Quốc Toản không thể chịu lặng câm
Quyết tâm “phá cường địch, báo hoàng ân” [*]
Gương chí sĩ yêu đồng bào, tổ quốc
Quê hương Việt bao gồm Đất và Nước
Dân vạn đại, còn quan chỉ nhất thời
Vì đại sự phải dẹp bỏ “cái tôi”
Tự cứu mình là cứu dân, cứu nước
Lạy Thiên Chúa, đất nước này vô phúc
Xin thứ tha, xin thương tình cứu nguy
Cho dân Việt được hưởng lượng từ bi
Xin Đức Mẹ cầu thay và nguyện giúp
TRẦM THIÊN THU
[*] Diệt giặc mạnh, đền ơn vua.
Nhận xét góp ý