VIỆC TIÊN QUYẾT: HÃY SỐNG TÌNH BÁC ÁI
PM. Cao Huy Hoàng
https://www.youtube.com/watch?v=gHp71N-zTHM
Ep 4,1-6; Lc 12,54-59
“Các ngươi biết tìm hiểu diện mạo trời đất? Còn về thời đại này, sao các ngươi không tìm hiểu?”
Theo kinh nghiệm dân gian, con người có thể suy đoán được một vài điềm báo thời tiết, và từ đó hình thành được môn học về các hiện tượng sắp xảy đến trong thiên nhiên. “Chớp bể, mưa nguồn”, “tháng bảy mưa ngâu, chuồn chuồn bay thì bão”…Rồi cũng có cả những suy đoán lung tung thành dị đoan, mê tín vô căn cứ, đôi khi cản trở đức yêu người.
Chúa Giê-su muốn nhắc nhớ cho chúng ta rằng nếu có thể tiên đoán được trời giông bão, hay chớp bể mưa nguồn, thì tai sao không hiểu ra chuyện chỉ vì một câu nói của mình làm tổn thương anh em đến mức trong lòng dậy cuồng phong bão tố. Tất cả những hiểu biết về khoa học, thiên nhiên, về vũ trụ, về nhân loại sẽ trở thành vô ích, vô nghĩa, hoặc chỉ là một mớ hiểu biết để khoe khoang, khoác lác, nếu không có cái hiểu biết quan trọng là hiểu biết về cách sống yêu thương với nhau. Nếu giàu có kiến thức, giàu có tài sản, giàu có danh vọng địa vị mà thiếu thốn đức bác ái, mà hẹp hòi lòng xót thương thì tất cả những sự giàu có kia cũng chẳng giá trị gì. Dẫu có là ông tiến sĩ hay đại gia, thì trước tiên cũng phải hiếu kính mẹ cha, yêu thương hết mọi người, mới là con người có giá trị.
Một xã hội được xem là văn minh tột đỉnh, nhưng văn mình mà thiếu tình thương người, thiếu lòng nhân ái, thì thứ văn minh ấy là thứ văn minh vô cảm cần vất đi. Việc tiên quyết của chúng ta là hãy sống tình bác ái với nhau. Thánh Phao-lo nói “Anh em chớ mắc nợ gì nhau, ngoài ra tình bác ái”. Còn với Chúa Giê-su, món nợ tình bác ái là món nợ phải trả xong cho đến đồng xu cuối cùng mới được cứu rỗi.
Lạy Chúa, xin giúp chúng con luôn hiểu và sống điều luật quan trọng là kính mến Chúa, yêu thương người. Amen.
Vùng tệp đính kèm
Nhận xét góp ý