NGÀY XƯA
Ngày xưa là ngày cũ
Của một thời đã xa
Vật hóa thành đồ cổ
Người trở nên người già
Ngày xưa không còn nữa
Thời gian cũng già nua
Đồ cổ ai cũng quý
Người cổ chẳng ai ưa
Ngày xưa ai cũng có
Kỷ niệm vẫn còn nguyên
Cái thuở còn nghèo khổ
Nhưng hạnh phúc êm đềm
Ngày xưa rất giản dị
Chẳng có chi cầu kỳ
Vật dụng không mới lạ
Mà vẫn đẹp như mơ
Ngày xưa đã xa lắc
Gọi mãi chẳng lời thưa
Tiền nhân giờ đã khuất
Hình bóng vẫn chưa nhòa
Hồi tưởng bao ngày cũ
Ấp ủ thuở xa xưa [1]
Dẫu nhà tranh, vách đất
Mà thấy đầy chất thơ
Xin Thiên Chúa nhớ lại
Ban hy vọng cho con [2]
Tội xưa vẫn nhìn thấy
Nhưng Chúa hằng từ nhân
Ngày xưa thành ký ức
Niềm vui hóa nỗi buồn
Ngày xưa giờ xa lắc
Nỗi buồn lại buồn hơn
Kiếp người là như thế
Tiếng khóc lẫn tiếng cười
Cúi xin Ngài tha thứ
Cho được hưởng Nước Trời
TRẦM THIÊN THU
[1] Tv 77:6 – “Hồi tưởng lại bao ngày xa cũ, tâm hồn ấp ủ những năm xưa”
[2] Tv 119:49 – “Xin Chúa nhớ lại lời phán cùng tôi tớ, lời ban niềm hy vọng cho con.”
Nhận xét góp ý