BIỂN ĐỘNG
[Niệm ý Mt 8:23-27 ≈ Mc 4:35-41; Lc 8:22-25]
Miên man sóng vỗ mạn thuyền
Thật là lãng mạn, êm đềm thuyền trôi
Biển như thế thật tuyệt vời
An tâm nhẹ lướt, vượt khơi đêm ngày
Biển đâu có dễ thương hoài
Có khi lãng nhách, khiến trôi nổi thuyền
Đời buồn nên hóa vô duyên
Thuyền đời chao đảo, ngả nghiêng sóng nhồi
Gió như sự dữ khắp nơi
Thổi tung mơ ước, đất trời cũng nghiêng
Hơn nhau một khoảng anh hùng
Là khi sóng vỗ thuyền không bị chìm
Vững lòng tin Chúa uy quyền
Ngài không bỏ mặc, vẫn luôn đồng hành
Kém tin nên mới chông chênh
Nhát vì tim yếu, loanh quanh sợ hoài
Sợ đêm rồi lại run ngày
Mặc dù biết Chúa ở ngay bên mình
Mộng du thấy rõ rành rành
Tưởng rằng Chúa ngủ, thất kinh la làng
Chúng con tồi tệ quá chừng
Xin Thầy đừng giận mà thương xót hoài!
TRẦM THIÊN THU
Nhận xét góp ý