THÁNH NHÂN GIỮA ĐỜI
[Niệm ý Mt 5:43-48 ≈ Lc 6:27-28, 32-36]
Yêu đồng loại, ghét kẻ thù
Đời thường là thế, chẳng gì hơn ai
Yêu kẻ thù mới là hay
Cầu cho chính kẻ đã gây gổ mình
Rõ ràng đó thật là tình
Thứ tha cho họ, chịu mình đắng cay
Đúng là con cái Chúa đây
Thế nên chấp nhận đọa đày chẳng than
Chịu thua nhưng được bình an
Quyết tâm hoàn thiện dần dần nhờ yêu
Yêu càng nhiều, sống càng siêu
Vì yêu mà chẳng dám kiêu hãnh gì
Hồng ân Thiên Chúa chan hòa
Người lành, kẻ dữ được Cha ban đều
Chúng cơn nắng sớm, mưa chiều
Giống nhau hết thảy chứ nào kém – hơn
Yêu là dấu chỉ thiện tâm
Đúng là một vị thánh nhân giữa đời
Yêu thương dẫn lối lên trời
Khởi đi từ thuở làm người hôm nay
TRẦM THIÊN THU
Nhận xét góp ý