NÁT NHÀU NỖI ĐAU
Trần gian là bể khổ
Sóng vỗ tràn niềm đau
Những ước mơ vụn vỡ
Tâm can cũng nát nhàu
Bốn mùa luân phiên đổi
Theo quy luật thiên nhiên
Vui buồn vẫn nóng hổi
Mặc dù ngày hay đêm
Đời nghèo thì gặp khó
Càng khó càng khổ đau
Khổ tâm và khổ xác
Thật chứ chẳng chiêm bao
Khổ cứ chồng lên khổ
Mà người chẳng thương nhau
Muốn thỏa lòng ích kỷ
Vẫn gieo rắc nỗi đau
Ôi, nỗi sầu khôn tả
Chẳng đong, đếm được đâu [1]
Kiếp hèn thật khốn khổ
Kiệt lực bởi lao đao [2]
Xin Thiên Chúa thương xót
Những mảnh đời tả tơi
Xin lau khô nước mắt
Cho họ có nụ cười
TRẦM THIÊN THU
[1] G 6:2 – “Ôi, phải chi ai cân được nỗi sầu của tôi, và đặt lên bàn cân nỗi đau tôi phải chịu!”
[2] Gr 45:3 – “Khốn thân tôi, vì Đức Chúa đã chất thêm buồn sầu lên nỗi đau khổ của tôi. Tôi kiệt lực vì than vãn, tôi chẳng tìm được sự an nghỉ!”
Nhận xét góp ý