CHÉN ĐẮNG CÔ ĐƠN
Chúa Giê-su ngày xưa đã bật khóc
Thương Gia-liêm vì sẽ bị tan hoang
Như cái chết của những người cứng lòng
Chúa khóc vì La-da-rô đã chết
Nơi Vườn Dầu có lẽ Ngài cũng khóc
Không vì sợ mà vì thương loài người
Chịu khổ đau đầy vị đắng cuộc đời
Sự cô đơn bao trùm cả thế giới
Không dịch nào sợ bằng dịch tội lỗi
Vẫn bao trùm toàn thế giới xưa nay
Chúa phải uống cả chén đắng, chén cay
Vì thương xót để cứu độ nhân loại
Về nhân tính, Chúa cũng thấy sợ hãi
Máu rỉ ra theo những giọt mồ hôi
Một mình Chúa lạc lõng giữa đơn côi
Nhưng Ngài vẫn trọn một niềm tín thác
Vì đại dịch, mọi người phải cô lập
Để cô độc cùng với Chúa Giê-su
Tuần Thánh này là cơ hội diệu kỳ
Để cảm nhận ý nghĩa của đau khổ
Thật nhiệm mầu triết lý của Thập Giá
Cùng Đức Mẹ theo Chúa tới Can-vê
Mẹ cũng khóc vì nhân loại chúng ta
Xin hiệp thông để cùng chết với Chúa
Dịch cô-vít khiến nhân loại đau khổ
Chúa biết rõ và Ngài đang khóc thương
Ngài chỉ mong nhân loại sống thật lòng
Ra khỏi mồ là Trời Mới, Đất Mới
TRẦM THIÊN THU
Chiều Lễ Lá, 05-04-2020
Nhận xét góp ý