MÙA CỨU ĐỘ ĐƯƠNG SANG
HỒ GIANG A
Cứ tưởng Người làm thinh,
Nhưng không, Người đã lên tiếng
Tiếng Người, tưởng bình yên
Ai nào ngờ động địa kinh thiên
Chỉ một cái hắt hơi rất dịu hiền
Mà khắp muôn miền run lên bần bật
Huống chi là bước chân Người chạm đất
Cả trần gian tan biến chắc, Chúa ơi
Giận vì yêu, nào ai thấu được Người
Chỉ một thoáng, triệu hồi bao người thế
Về cội nguồn, về quê hương diễm lệ
Thoát nghìn sầu nơi dâu bể trần gian
Giận vì yêu, Lời Tỏ Tình tặng ban
Muôn người thế mừng hồng ân tỉnh ngộ
Sám hối đi bóng chiều dần nghiêng đổ
Bừng tin yêu, mùa cứu độ đương sang
Thấp thoáng kia, trời đất mới huy hoàng
Cung vĩnh điện rỡ ràng ngôi Thánh Tử
Trước toàn dân đứng ngai tòa phán xử
Ai yêu Chúa, yêu người, vào vĩnh cửu trường sinh
….
Cứ tưởng Người làm thinh,
Nhưng không, Người đã lên tiếng
Tiếng Người, tưởng bình yên
Ai nào ngờ động địa kinh thiên
ả giang hồ, 28-2-2020
Nhận xét góp ý