MEN TÌNH GIÊ-SU
Men tình ơi, mau dậy lên nguồn sống
Cho lòng người niềm hy vọng hồi sinh
Thành phố đêm trở giấc đón bình minh
Người yêu nhau trong điêu linh, cùng khốn
Men tình ơi, dậy lên niềm vui rộn
Xóa nỗi buồn ngồn ngộn cuộc nhân gian
Có đau thương, có cay đắng ngập tràn
Cũng hạnh phúc, cũng bình an Tín Thác
Men tình ơi, dậy lên muôn kinh nhạc
Xóa thinh không mùa ngơ ngác, lo âu
Có tiêu điều, xơ xác, mãi có nhau
Cùng Nguồn Cậy giữa cơ cầu, sinh tử
Men tình ơi, dậy lên bao nghĩa cử
Khắp nhân loài từ vạn xứ xa xôi
Xuống bàn tay chạm thương tích rụng rời
Cho vết sẹo lên ngôi thành nỗi nhớ
Men tình ơi, dậy lên nguồn cứu độ
Hồng ân Trời tuôn đổ, chảy về xuôi
Nơi bi thương cùng khốn nhất trên đời
Sẽ tràn ngập rạng ngời ơn thương xót
Men tình ơi, tình Giê-su dịu ngọt
Trong lòng người xinh tốt đức từ bi
Sẽ dậy lên một sức sống diệu kỳ
Sống là chết để đi về vĩnh cửu
Men tình ơi, dậy lên thành mỹ tửu
Nhắp chén bồ đào trong cõi điêu linh
Thoáng dương gian, đã trọn nghĩa chí tình
Rày tương ngộ nâng chén quỳnh vĩnh cửu…
ả giang hồ, 10-02-2020
(Thương gửi về người tình Vũ Hán)
Nhận xét góp ý