NỐI TIẾP BƯỚC CHÂN ĐẤNG CỨU THẾ
PM. Cao Huy Hoàng
10/12 THÚ BA TUẦN 2 VỌNG
Is 40, 1-11; Mt 18, 12-14
“Chúa không muốn những kẻ bé nhỏ phải hư đi” Mt 18, 14)
Thời nào cũng thế, kẻ thấp cổ bé miệng, người nghèo khổ bần cùng, kẻ tật nguyền xấu xí, người ít vốn học kém hiểu biết, kẻ lỡ thì côi cút bất hạnh… luôn là thành phần bị xã hội xem thường, khi bỉ, bất giao, bỏ rơi. Ngay cả trong cộng đoàn của những người tin vào Chúa Ki-tô, mà vẫn chưa bỏ được cái lối sống phân biệt ấy. Ngay cả những con người đáng lý ra phải tìm đến những người bé nhỏ vì sứ vụ của mình, thì đã không tìm đến họ, lại còn lạnh nhạt, ơ hờ với họ; và tồi tệ hơn, lại cắm cúi nuông chiều, lịch sự, chạy theo, o bế những người giàu có, thế giá, kể cả chuyện thỏa hiệp với kẻ có quyền thế xã hội, để mình được an thân.
Đấng Cứu Thế mà chúng ta mong đợi, là Thiên Chúa cao sang quyền phép, lại có thể bước xuống chỗ tồi tàn, tang tóc này, để an ủi, cảm thông, xoa dịu, băng bó những thương tích cuộc đời chúng ta. Thế mà chúng ta chẳng dám đi ra khỏi lòng mình, chẳng dám ra đi, và không ra đi nghĩa là không đến được với người thấp bé hơn ta. Liệu thử hỏi, chúng ta có đáng được gọi là người mong đón Đấng Cứu Thế, mong được Ngài cứu độ không. Bức tranh về cách hành xử tương phản trong xã hội ngày càng nhiều. Ước gì không có bức tranh ấy trong cộng đồng người tin vào Chúa.
Hãy nhớ chúng ta là chính những con chiên lạc đã được Thiên Chúa miệt mài đi tìm, và cõng về cách yêu thương trìu mến. Nếu chúng ta không nối tiếp bước chân của Chúa Giê-su mà đến với những kẻ khốn cùng bé nhỏ, thì việc đón nhận Người, tin nhận Người, vẫn còn là một sự khập khiểng, vô nghĩa, nếu không nói là một sự dối lừa, giả trá trắng trợn.
Lạy Chúa, xin cho chúng con mặc lấy lòng thương xót của Chúa, mà thi thố lòng thương xót cho đời. Amen.
Nhận xét góp ý