KIẾP VUI BUỒN
Tin vui rồi lại tin buồn
Cứ theo nhau suốt tháng năm kiếp người
Tin vui chưa trọn tiếng cười
Tin buồn vội tới chơi vơi nỗi sầu
Vui, buồn cứ nối tiếp nhau
Êm vui một chút rồi đau thấu lòng
Niềm vui vướng phải nỗi buồn
Môi cười, mắt khóc, đời thường nhân gian
Sợi vui, buồn vướng gót chân
Để biết gian trần là cõi tạm thôi
Thôi kiêu ngạo, cố yêu người
Nỗi buồn sẽ hóa niềm vui rạng ngời
Cuối cùng chỉ có Chúa Trời
Can-vê buồn thảm để đời nở hoa
Kiếp vui buồn tựa giấc mơ
Lữ hành trần thế hướng về Trời cao
Kiếp người chợt hóa ca dao
Ru đời thương xót ngọt ngào trăm năm
TRẦM THIÊN THU
Ngày cuối tháng 11-2019
Nhận xét góp ý