Hương Thiêng
Song Lam
“Mùi hương anh thơm ngát,
tên anh là dầu thơm man mác toả lan,
thảo nào các thiếu nữ mê say mộ mến!” (Dc 1, 3)
Thơ say quá! Ơi Nguồn Hương tuyệt diệu
Thoảng như sương mà lắng tận thâm sâu
Lòng khát khao ngay từ thuở ban đầu
Muốn hớp lấy cả ngọt ngào thanh khiết.
Thơ nuốt trọn cả Nguồn Thơm bất diệt
Nhưng bụi tro sao chứa nổi đất trời
Nhưng Hương Tình chỉ một chớm lên khơi
Đủ bừng nở đóa xuân muôn ánh sắc.
Ơi Hương Thánh, Ơi Ánh Thiêng huyền mặc
Miết bụi trần sạch vết bẩn bợn nhơ
Bóng hạt mờ thành hạt nắng nên thơ
Luyến theo Gió đem Duyên vào hoang mạc.
Nơi thanh vắng, Duyên-Thơ như suối ngát
Khúc diễm tình rung giai điệu thánh ân
Quyến cánh hồng nao nức được hiến dâng
Giọt sương lắng quyện hương thiêng đức ái.
Hãy ôm lấy tim thơ và siết mãi
Bật nhịp tình ngân cung bậc du dương
Cho thơ say chỉ biết Hương là Hương
Chỉ hít thở một Nguồn Thơm – Thần Khí.
Cho thơ say Lời Huyền Siêu – Thánh Ý
Vui ngày ngày đón hớp lấy Hương Thiêng
Từ cỏ cây, từ sỏi đá, mọi miền
Hương rất khiết, rất thơm và rất thánh.
Mừng lễ Đức Mẹ dâng mình
Song Lam
Nhận xét góp ý