CHẾT TRONG CHÚA KI-TÔ
PM. Cao Huy Hoàng
31/10 THỨ NĂM TUẦN 30 TN
Rm 8,31b-39; Lc 13,31-35.
“Không lẽ một tiên tri phải giết chết ngoài thành Giêrusalem?” (Lc 13, 33)
Gọi là Thánh đô Giêrusalem vì nơi đây được dùng để thờ phượng Thiên Chúa. Nhưng Chúa Giê-su phải khóc thương thánh đô, vì con người ta đã biến nơi thờ phượng Thiên Chúa, biến thánh đô thành chợ đời phàm tục của những kẻ vô thần, của những người chống lại Thiên Chúa. Nỗi khắc khoải của Chúa Giê-su đối với dân thành Giêrusalem, khắc khoải vì yêu con người, khắc khoải vì con người không đón nhận tình yêu, khắc khoải vì lòng con người vô cảm trước tình yêu Thiên Chúa. Ai đã từng yêu, từng cho đi, mà người mình yêu không nhận ra, không đón nhận, người ấy sẽ phải nếm nỗi đau đến chừng nào. Cũng vậy, Chúa Giê-su đau lòng khi viễn ảnh của Giêrusalem là sụp đổ.
Vì tín nghĩa với thánh đô Giêrusalem, Chúa Giê-su cương quyết lên Giêrusalem, ở lại Giêrusalem, và chết tại Giêrusalem, để xây dựng một thành thánh Giêrusalem mới, nơi thờ phượng Thiên Chúa tối cao. Chính Người là thành thánh Giêrusalem mới cho Nước Thiên Chúa.
Với Chúa Giê-su: “Không lẽ một tiên tri phải giết chết ngoài thành Giêrusalem?”. Vâng, Chúa Giê-su đã cương quyết, nếu có chết, thì cũng phải chết trong nội thành Giêrusalem, cho trọn niềm nghĩa tín, không thể chết bên ngoài thánh địa.
Còn với chúng ta, ước gì mỗi chúng ta cũng có một quyết tâm cho cuộc đời mình là: nếu có chết, thì cũng phải xin cho được chết trong Đức Giê-su, trong ân tình tín nghĩa với Người, không thể chết trong tình trạng mất ân sủng Người.
Lạy Chúa Giê-su, chúng con tạ ơn Chúa đã thiết lập một thành thánh Giêrusalem mới để thờ phượng Thiên Chúa. Xin chúng con yêu mến và hiến thân như Người. Amen.
Nhận xét góp ý