UỐNG CẠN CHÉN SẦU ĐỜI
niệm kinh chiều bên hiên đời loang lổ
người có nghe tiếng khổ gọi từ tâm
khúc thánh ca rất êm dịu thâm trầm
người có thấu những thanh âm vô vọng
hồn chí nhân đến bao giờ rực nóng
trước cảnh tình trào lộng giữa bi ai
người chiếu đất màn trời mãi loay xoay
kẻ nhàn hạ trong lâu đài nhung lụa
chuyện bất công lẽ nào từ muôn thủa
còn tới nay còn lần lữa tới mai
ai dám chắc ngôi ngai chẳng u hoài
ai chưa tin tận mạt là phúc đức
xin cảm ơn những buồn đau buốt nhức
giục lòng ai thôi ngờ vực, nghi nan
ngắn cuộc đời nơi cõi tạm trần gian
là có thật, hãy bình an đón nhận
sẽ có một chiều kia về cố quận
nơi cội nguồn đầy phước hạnh huyền siêu
hãy yêu đi, yêu đau khổ thật nhiều
yêu đau khổ, mới biết yêu người đau khổ
đừng đi đâu khi trong lòng bão tố
chẳng phải tìm một bến đỗ bình yên
bến đỗ bình yên giữa bão tố triền miên
hay bờ tạm giữa triền miên bão tố?
hãy uống cạn chén sầu đời loang lổ
của chính mình, và của cả nhân sinh
sẽ là lời kinh chạm cõi thần linh
chạm bến đỗ, chạm ân tình vĩnh cửu…
Ba Chuông, 08-8-2019
Nhận xét góp ý