ĐẠI HỌA PHÙ VÂN
[Niệm ý Gv 1:2; 2:21-23; Cl 3:1-5, 9-11; Lc 12:13-21]
Phù vân – bản chất thế gian
Nay còn, mai mất, ai buồn hơn ai?
Tháng ngày ky cóp miệt mài
Sống chẳng dám xài, ngủ cũng chẳng yên
Tưởng vui mà lại hóa phiền
Đúng là đại họa phù vân đấy mà!
Những gì hạ giới tránh xa
Hướng tâm thượng giới mới là khôn ngoan
Thật thà, đừng có dối gian
Trở thành người mới, điều cần làm ngay
Giàu – nghèo là chuyện đời này
Sướng nay, mai khổ, chẳng hay ho gì!
Còn bao người khổ trăm bề
Mình vui sung túc, đừng chê trách người
Tiền do quy ước mà thôi
Nhỏ, to giá trị do đời định phân
Giàu rồi chưa chắc là khôn
Có khi còn dại dột hơn không chừng
Yêu người, mến Chúa thật lòng
Đích thực kho tàng quý giá đấy thôi
Ngày nay dại khóc, khôn cười
Ngày mai cười – khóc, đời đời buồn – vui
TRẦM THIÊN THU
Nhận xét góp ý