GỐC ĐỜI
[Niệm ý Mt 12:46-50 ≈ Mc 3:31-35; Lc 8:19-21]
Gia đình là tế bào gốc
Chiếc nôi hạnh phúc cuộc đời
Nền tảng này xấu hay tốt
Ảnh hưởng xã hội khắp nơi
Không thể chọn lựa cha mẹ
Không thể quyết định nơi sinh
Quyền đó thuộc về Thiên Chúa
Ngài cũng có một gia đình
Nhưng đại gia đình nhân loại
Cùng là con của Chúa Trời
Bất phân màu da, tiếng nói
Chung một dòng máu yêu thôi
Xã hội trên đà thoái hóa
Thối rữa vì những tệ đoan
Kitô hữu phải là muối
Để thanh tẩy cả nhân gian
Là cho đậm đà hương vị
Bằng loại muối của Ðức Tin
Soi sáng đời bằng Ðức Ái
Trần gian cũng hóa Thiên Đình
Một lời nói, một hành động
Dù cho chẳng thấm vào đâu
Nhưng tạo niềm vui, sức sống
Tình thân thiết mãi ngọt ngào
Ai thi hành thánh ý Chúa
Dù không chung một niềm tin
Dù không cùng nền văn hóa
Người ấy vẫn là thân nhân
TRẦM THIÊN THU
Chiều mưa bão Dunas, 17-7-2019
CHÊNH VÊNH
Dấu chân hằn vết thời gian
In trên con đường trừu tượng
Chênh vênh hy vọng
Chênh vênh ước mơ
Đời người là que diêm đam mê
Tàn lụi sau một đốm lửa
Chờ. Rồi mong. Mòn nỗi nhớ!
Đêm đặc lại quanh đời
Chơi vơi
Trăm năm chưa hết dại!
TRẦM THIÊN THU
Tháng 7-1985
CON ĐƯỜNG
Con đường lặng trầm mình trong biển nắng
Mặc tháng ngày đi qua
Chở đầy nỗi khổ mỗi chuyến mưa sa
Chỉ thân thiện với sỏi đá
Ta thân quen đi, về trên đó
Cả lúc an vui, cả khi u buồn
Bất chợt thấy mình vô ơn
Cúi đầu, chân chợt vướng dây mắc cở
Không gian có thêm chiều-thương-nhớ
Thời gian còn có khoảnh-khắc-chờ-mong
Hụt chân mới biết mình còn thở
Ta vội khép nép thuộc lòng bài-học-yêu-thương
TRẦM THIÊN THU
Tháng 9-1987
✠ ✠ ✠
Nhận xét góp ý