MỘT ĐỜI
Buổi sáng lung linh nắng ấm
Buổi chiều mưa rơi sập sùi
Thời gian chẳng dài, chẳng ngắn
Ngắn, dài là bởi lòng người
Sông sâu êm trôi tĩnh lặng
Chảy quanh uốn khúc sớm, khuya
Nhánh lúa cúi đầu trĩu nặng
Căng tròn sức sống khiêm nhu
Người trí biết mình hữu hạn
Lặng lẽ trau dồi khôn ngoan
Kẻ dốt, kẻ ngu hay “chảnh”
Ba điều, bốn lẽ khoe khoang
Ước chi ân tình, tín nghĩa
Chẳng bao giờ lìa xa con
Nên như vòng con đeo cổ
Luôn ghi khắc tận đáy lòng [*]
TRẦM THIÊN THU
Chiều 9-7-2019
[*] Cn 3:3
Nhận xét góp ý