ƯỚP
[Niệm khúc Mt 5:13-16 ≈ Mc 9:50; Lc 14:34-35]
Cái gì muốn giữ được lâu
Người ta phải ướp kẻo mau hư liền
Cái gì cũng tác dụng riêng
Muối mang vị mặn giữ nguyên đặc thù
Quên mình muối biến tan đi
Không còn ai nhớ muối như thế nào
Không nhìn thấy muối ở đâu
Nhưng muối ẩn vào, hiện hữu như không
Làm cho thứ khác tốt hơn
Bình thường vị mặn mà ngon thêm nhiều
Chúa Giêsu chịu khổ đau
Chính Ngài ướp mặn vị yêu diệu kỳ
Chúng con luôn phải cậy nhờ
Vị mặn của Chúa ướp cho mặn đời
Chúng con mới được nên người
Không hư, không thối bởi đời mưu mô
Trào lưu tục hóa rất nguy
Muối đời mà nhạt, ích gì nữa đâu!
TRẦM THIÊN THU
Nhận xét góp ý