NỖI BUỒN HỒN NHIÊN
Tuổi thơ đã phải nhuốm buồn
Tâm hồn giản dị vẫn còn hồn nhiên
Cái xui vướng gót, chẳng hên
Tuổi thơ vô tội mà phiền tuổi xuân
Nhìn xa ánh mắt phân vân
Thương cha thương mẹ nặng phần gian nan
Đưa tay lên cắn nỗi buồn
Mà sao cắn mãi vẫn còn buồn hiu
Người hên nên sống sang giàu
Bé xui nên chịu nỗi sầu tủi thân
Cầu xin Thiên Chúa ban ơn
Gia tăng nghị lực quên buồn mà vui
Cuộc đời này dẫu gặp xui
Nhưng có Tình Ngài, bé vẫn an tâm
TRẦM THIÊN THU
Đêm 29-4-2019
Nhận xét góp ý