VÀO ĐƯỜNG THƯƠNG KHÓ CỦA CHÍNH MÌNH
PM. Cao Huy Hoàng
19/4 THỨ SÁU TUẦN THÁNH:
Ước gì, khi suy gẫm về cái chết của Chúa Giê-su, chúng ta không dừng lại ở cái cảm tính, cảm xúc thoáng qua của tình cảm con người, nhưng còn phải nhờ Chúa Thánh Thần soi dẫn, mở lòng trí chúng ta ra mà thấu hiểu tình thương vô biên của Thiên Chúa, và đáp lại, chúng ta phải làm gì cho xứng với ơn Người cứu chuộc.
Phải làm gì? Khóc lóc ư? Than vãn ư? Để tang ư? Làm nghi thức an táng Chúa Giê-su trong huyệt đá ư? Tất cả những việc ấy bắt nguồn từ lòng yêu mến, quý chuộng, tạ ơn hay bắt nguồn từ một cảm xúc loài người trước một cái chết quá đau đớn, quá tan nát, quá đáng thương của một con người? Thiết tưởng, chúng ta đừng làm gì giống như việc diễn lại một tấn tuồng ô nhục, diễn lại một bi hùng kịch đẫm máu và nước mắt. Nhưng, hãy đọng lại trong lòng ta niềm tạ ơn sâu xa vị Đại Ân Nhân đã thí mạng mình, cứu mạng ta. Và niềm biết ơn, tạ ơn ấy phải được thể hiện bằng chính một đời sống mới, đời sống công chính mà giá máu cứu chuộc của Người đã mang lại.
Lạy Chúa, Chúa không muốn chúng con khóc lóc vì thương hại Chúa, nhưng Chúa muốn chúng con hãy khóc lóc vì tội lỗi chúng con. Chúa không muốn chúng con phân ưu, hay để tang cho Chúa, nhưng Chúa muốn chúng con chia buồn, để tang cho chính chúng con, và cho tất cả những ai đang sống mà thực là đang chết trong tội lỗi, trong cách sống bất chính. Chúa không muốn chúng con diễn lại tấn tuồng thương khó của Chúa, nhưng Chúa muốn chúng con bước vào đường thương khó của chính chúng con, để chúng con được cứu rỗi.
Xin cho chúng con yêu như Chúa yêu, chết vì yêu như Chúa chết vì yêu, chết từ việc từ bỏ cái tôi, đến việc vâng phục Chúa và thi hành ý muốn của Chúa cách hoàn toàn nhất. Nguyện xin Chúa giúp chúng con trung thành với Thánh Giá Chúa, để nhờ Thánh Giá Chúa, chúng con được cứu rỗi. Amen.
Nhận xét góp ý