Mp3: MÙA QUANH NĂM

Lưu trữ tài liệu

Tháng Tư 2024
T2 T3 T4 T5 T6 T7 CN
« Tháng 3    
1234567
891011121314
15161718192021
22232425262728
2930  

Thống kê

Số lượt người đã ghé thăm web site này tính từ 6/2009:

Hanoi

NGƯỜI CHA NHÂN TỪ

Lm. Gioan Vũ Xuân Nghị

Chúa Nhật IV Mùa Chay. Lc 15, 1-3. 11- 32

Lập gia đình khá muộn, rồi cũng cầu mong mãi ông mới sinh được một quý tử. Niềm vui chưa được bao lâu, người vợ thương yêu, gãy gánh giữa đường, giã từ ông ra đi trong một tai nạn thảm khốc. Ông cứ ở vậy, gồng gánh nuôi con. Không có tiền cho con học đại học, ông vay mượn hàng xóm, rồi cuối cùng quá nghèo khổ, túng quẫn, phải bán cả căn nhà tổ tiên để lại, gởi tiền lên thành phố cho Hiếu ăn học. Hằng ngày, ông đi ăn mày, vừa để có tiền nuôi sống bản thân, vừa để tiếp tục gởi tiền cho con.
Cứ tưởng con chuyên tâm học hành, nhưng cái thằng nghịch tử ấy, lại không cảm nhận được sự hy sinh của cha mình, nó lêu lỏng, học đòi, chơi bời. Đến một ngày nọ, mắc căn bệnh nghiệt ngã HIV, chẳng nơi nào chứa chấp, nó viết thư về, xin cha tha thứ. Vội vàng, vào bưu điện nhờ cô nhân viên bấm số dùm, chẳng trách, chẳng chửi, thều thào trong nước mắt nhỏ xuống trên nếp da nhăn nheo người cha tội nghiệp ấy “về đi con, ba yêu con, ba nhớ con lắm! Đừng lo, ba đi ăn mày, người ta thương cho ba tiền, ngoài tiền gởi cho con, ba cũng vẫn để dành được một ít, sợ con lúc ốm lúc đau không có tiền khổ lắm con ạ. Ba thì sao cũng được, nhưng ba không bao giờ muốn con khổ”.

“Ba thì sao cũng được, nhưng ba không muốn con khổ, về đi con, ba đi ăn may…” nghe sao não lòng và chua chát quá! Không gì diễn tả được tấm lòng cao thương, rộng mở của người cha người mẹ dành cho con cái. Câu truyện trong bài Tin mừng hôm nay cũng vậy. Ông sinh được hai đứa con. Đứa con thứ đòi chia gia tài, rồi đem đi phung phí, ăn chơi. Đến khi thân tàn ma dại, trở về, vậy mà ông chẳng trách cứ quở la. Người con cả cũng làm ông buồn không kém, phụng dưỡng cha cũng chỉ nhằm vào cái gia tài còn lại, chứ không phải vì chữ hiếu. Vì số tài sản ấy, mà anh dứt luôn cả tình huyết thống anh em, không vào nhà, vùng vằng khó chịu nói với cha “cái thằng con của cha”, chứ đâu phải là người em của anh. Cả hai đều bất hiếu, nhưng ông chẳng quan tâm, chỉ biết nó là con ông, nó trở về, nó vào nhà, làm hòa với nhau là ông vui lắm rồi.

Thiên Chúa cũng như vậy, và hơn thế nữa, Ngài vẫn chờ đợi chúng ta trở về, hưởng lòng xót thương của Thiên Chúa, đồng thời nhìn nhận nhau là anh em con một Cha trên trời, tỏ lòng xót thương và bao dung trước lỗi lầm của nhau. Niềm vui của Thiên Chúa là muốn con người quay gót trở về, và tỏ lòng xót thương vô bờ bến tất cả chúng ta. Amen.

Ghi lời nhận xét góp ý

Lưu ý: Để dễ dàng trong giao tiếp và khỏi hiểu nhầm từ ngữ, các lời nhận xét góp ý trong trang này xin hãy viết bằng tiếng Việt có dấu. Xin kính báo và chân thành cám ơn.

 

 

 

Nội dung có thể dùng một số định dạng these HTML tags

<a href="" title=""> <abbr title=""> <acronym title=""> <b> <blockquote cite=""> <cite> <code> <del datetime=""> <em> <i> <q cite=""> <strike> <strong>

Chọn kiểu gõ tiếng Việt: TELEX VNI VIQR Tắt

*