CÁI CỚ
[Niệm khúc Mc 9:41-50 ≈ Mt 18:6-9; Lc 17:1-2]
Làm cớ là giăng bẫy
Cho người khác ngã sa
Rồi mình cũng chẳng qua
Mắc ngay cái bẫy đó
Nặng lắm tội làm cớ
Thà chết còn tốt hơn
Tay, chân, mắt còn nguyên
Mà lại là vô phúc!
Thà chân què, tay cụt
Mắt chột mà lại may
Xinh đẹp ở đời này
Ích gì ở Hỏa Ngục?
Lửa ở đó không tắt
Giòi bọ rúc rỉa luôn
Càng đẹp càng vô duyên
Tột cùng là vô phúc
Như muối dùng để ướp
Nhưng vị mặn không còn
Thì vô ích, chẳng ngon
Vứt bỏ là tốt nhất
Muối trong lòng cần thiết
Muối hoà thuận với nhau
Mặn mà vị thương yêu
Duyên cớ này rất tốt
Khốn ai làm cớ ác
Cho người khác ngã nhào
Phúc ai tạo cớ yêu
Thiên Chúa luôn thương xót
TRẦM THIÊN THU
Đêm 26-2-2019
Về bài thánh ca LỆ KINH, xin lưu ý câu 2: “Chúa là Đấng công bình, ĐỜI ĐỜI công chính, xót thương hết tình” nhưng bị hát sai là “…ĐỜI CON công chính…”. Sai một ly đi một dặm. Thật tai hại. Buồn! (kèm file PDF)
† LỆ KINH: https://youtu.be/EXtHxJPM_fM
Nhận xét góp ý