TỪ TẾT BIỆT XUÂN
Xuân non rồi Tết cũng già
Một thời cũng hết, cũng qua một đời
Có gần mấy cũng xa thôi
Hoa Mai tươi cũng tả tơi cánh vàng
Thắm tươi như sắc Đào hồng
Cũng phai cũng nhạt, cũng không vững bền
Thế gian là thế, chẳng hơn
Cứ cười lại khóc, hết buồn lại vui
Dòng thời gian chảy không ngơi
Khôn ngoan là đóa hoa đời cần luôn
Một mình mà chẳng cô đơn
Làm cho nhân thế canh tân không ngừng (1)
Cái gì cũng có lúc dừng
Xuân đi, Tết hết, bình thường thế gian
Khôn ngoan còn mãi, cần luôn
Là điều Chúa muốn để Xuân còn hoài (2)
Lạy Thiên Chúa của muôn loài
Xin cho con sống tháng ngày khôn ngoan
TRẦM THIÊN THU
Mồng Bốn Tết Kỷ Hợi – 2019
(1) Kn 7:27 – “Dầu chỉ một mình, Đức Khôn Ngoan vẫn có thể làm được mọi sự; luôn luôn bất biến, Đức Khôn Ngoan đổi mới được muôn loài. Từ thế hệ này qua thế hệ khác, Đức Khôn Ngoan ngự vào những tâm hồn thánh thiện, biến họ nên bạn hữu của Thiên Chúa, nên ngôn sứ của Người”.
(2) Kn 7:28 – “Thiên Chúa chỉ yêu chuộng những người chung sống với Đức Khôn Ngoan”.
Nhận xét góp ý