MẤY ĐỘ XUÂN THÌ
“Con Người đến để tìm và cứu chữa những gì đã mất”(Lc 19,10)
Hoa muốn ngắm Vầng Đông gieo nắng ấm
Nhưng ngàn cây che hết bóng Linh Quang
Thân nhỏ bé hoa vươn lên rất chậm
Đành dõi theo chút Ánh vương trên đàng.
Hoa chợt thấy Nắng mai đọng trên lá
Giữa ngàn cây ồn ã ngợp đón đưa
Ánh yêu thương xiết bao chừng thật lạ
Rung hồn thơ khao khát mấy cho vừa.
Nắng mơn man lay lay rung cành lá
Gọi Gió về thổi bụi bám lâu nay
Hoa ánh duyên nét xinh xinh đẹp quá
Hương mọng Tình thoang thoảng nhẹ bay bay.
Hoa nép mình nghe Nắng mai nhỏ nhẹ
Tình đã vương lên hoa biết bao chiều
Hoa rung lên ngân lời thương thỏ thẻ
Ôi đến giờ hoa mới cảm biết yêu.
Hoa muốn trao muốn ngân cung Tình Ái
Trong Nắng Hồng vươn cánh nhỏ lưu ly
Hoa muốn theo Gió Nguồn tung lên mãi
Chẳng tiếc chi dẫu mấy độ xuân thì.
Nắng, Gió về hoa bừng lên tinh trắng
Chẳng vương mang dù trong kiếp bụi trần
Hoa vươn cánh ngân khúc ca trầm lắng
Ôi niềm vui đẹp chia sẽ hiến dâng.
Song Lam
Nhận xét góp ý