LẼ THƯỜNG CHÂN, NGUỒN CHÍNH ĐẠO
Cao Huy Hoàng
Lc 11, 37-41
“Hãy bố thí, thì mọi sự sẽ nên trong sạch cho các ông” (Lc 11, 41)
Chúa Giê-su không đồng tình, lại còn lên án cách sống giả hình của những người biệt phái. Họ chỉ lo chăm chút vẻ bề ngoài sao cho mọi người biết và trân trọng minh là người đạo đức. Còn trong thâm tâm họ, thì toàn là mưu ma gian trá, tà ý tối tăm, khát khao bất chính, ước muốn nhớp nhơ. Chuyện rửa tay bên ngoài, không thể sạch được ở bên trong. Chuyện phấn son, đánh bóng thẩm mỹ bên ngoài, không bao giờ là bằng chứng vẻ đẹp của tâm hồn, nếu không nói chỉ là lớp vỏ để che đậy điều tồi tệ. Chúa muốn chúng ta đừng bắt chước cách sống giả hình cho có cái vẻ đạo mạo, đàng hoàng bên ngoài, mà không biết thực thi cái lẽ thường chân, cái nguồn chính đạo của Đức Giê-su là sống yêu thương mọi người, sống bác ái sẻ chia với mọi người, nhất là đối với những con người bất hạnh.
Tác giả Ả Giang Hồ có bài thơ “Xin Đừng” như sau: Xin đừng sáng lễ, chiều kinh, mà ra phố chợ lại khinh khi người. Xin đừng lần chuỗi mân côi, mà vờ không thấy cảnh đời bi ai. Xin đừng nguyện ngắm hôm mai, mà xua kẻ khó đứng ngoài cổng xa. Xin đừng hát khúc tình ca, mà lòng vô cảm như là đá trơ. Xin đừng dệt nhạc làm thơ, mà che mắt thánh, hững hờ người dưng. Xin đừng làm bộ rưng rưng, mà tâm nói nhỏ tay đừng cho đi. Xin đừng giả dạng từ bi, mà vun kho báu, nghĩa nghì trên môi. Xin đừng thờ phượng Chúa Trời, mà không yêu nổi loài người Chúa yêu. Lòng ơi dối trá đã nhiều, thì thôi, dừng lại, mà yêu thật thà. Yêu như Chúa đã yêu ta, hết tình dâng hiến mới là Đạo Yêu. Ước gì, bài thơ như một bản xét mình của mỗi chúng ta về việc thực hành Đạo.
Lạy Chúa, xin thứ tha cho cách sống giả hình của con lâu nay, và cho con thực lòng yêu Chúa, yêu người. Amen.
Nhận xét góp ý