LÀM MÔN ĐỆ ĐỨC GIÊ-SU
Cao Huy Hoàng
“Hãy bán tất cả gia tài, đem bố thí cho người nghèo khó …. rồi đến theo Ta” (Mc 10, 21)
Làm môn đệ Đức Giê-su, thì không để lòng dính bén phàm tục, tiền bạc, vật chất, phương tiện, những thú vui chóng vánh…để tất cả cuộc đời mình hoàn toàn thuộc về Người. Lời Chúa hôm nay, gợi lên cho chúng ta một cái nhìn mới về sự buông bỏ. Buông bỏ không có nghĩa là phủ nhận giá trị của tiền bạc, vật chất, nhưng tiền bạc vật chất chỉ có giá trị đích thực khi người sử dụng nó để mang lại lợi ích cho tha nhân. Chúa không bảo chàng thanh niên giàu có kia đốt tiền, đốt bạc, đốt nhà cửa đi rồi theo Chúa, nhưng bảo hãy “bán đi, bố thí cho kẻ nghèo”.
Chúng ta vẫn thường rất vô lý như thế này: khi tiêu xài tiền bạc phung phí cho mình thì không lấy làm tiếc, không tính đếm so đo, nhưng khi phải giúp đỡ người khác, thì lại tính đếm từng đồng. Có khi còn có những cung cách đối xử thật tồi tệ với những người mình giúp đỡ: Một ánh nhìn khinh bỉ. Một lời nói tổn thương. Một cử chỉ thô thiển, quăng tiền vào mặt người hành khất chẳng hạn. Sở dĩ con lạc đà không chui vào cửa hẹp để vào đền thờ được, là vì nó không chịu bỏ bớt đi những thứ hành lý cồng kềnh lỉnh kỉnh trên lưng nó. Cũng vậy, chỉ khi nào ta cho người tất cả những gì mình có, để người được sống, được vui, thì chúng ta mới thực sự được vui sống, và xứng đáng là môn đệ của Đức Giê-su, người đã cho đi không chỉ đến mảnh vải cuối cùng trên thân người, mà còn cho đi đến giọt máu nước cuối cùng của sự sống. Ước gì, Lời Chúa hôm nay thôi thúc mỗi chúng ta nhìn lại cách sống nô lệ vật chất, chưa xứng là môn đệ của Chúa, để chúng ta quyết tâm hào phòng cho đi tất cả vì lợi ích phần xác, phần hồn của tha nhân.
Lạy Chúa, xin giúp con tách lòng ra khỏi sự dính bén bạc tiền vật chất, để hoàn toàn thuộc về Chúa mà thôi. Amen.
Nhận xét góp ý