LƯƠN LẸO
[Niệm khúc Lc 7:31-35 ≈ Mt 11:16-19]
Thời của Chúa Giêsu
Được ví như lũ trẻ
Ngồi đầu đường xó chợ
Nhìn theo khách vãng lai
Rồi hỏi bất kỳ ai
Rằng sáo thổi như thế
Mà sao không nhảy múa
Theo điệu nhạc vui mừng?
Nghe hát bài đám tang
Giai điệu thật não nuột
Cớ sao lại không khóc
Mà vẫn cứ thản nhiên?
Người ta bảo là điên
Khi Gioan Tẩy Giả
Không ăn uống chi cả
Chắc bị quỷ ám rồi!
Còn đối với Con Người
Vẫn bình thường ăn uống
Lại nói nhậu cho sướng
Thân với lũ tội nhân
Ôi, miệng ác lời gian
Mưu mô và lươn lẹo
Ngọt, dai như kẹo kéo
Đỉa đói còn thua xa!
Ôi, thế hệ gian tà
Dạ khôn nơi tang tóc
Lòng dại vui khoác lác
Chẳng phân biệt thiệt – hơn (*)
Người xưa sống bất cần
Người nay sống vô cảm
Đó là họa, là nạn
Nhân loại vẫn cứng lòng!
TRẦM THIÊN THU
Đêm 17-9-2018
(*) Gv 7:4-5 – “Dạ người khôn ở nơi tang tóc, lòng kẻ dại ở chốn vui chơi. Nghe người khôn trách móc thì tốt hơn nghe kẻ dại ca khen”.
Nhận xét góp ý