ĐỪNG ĐƯA NHAU XUỐNG VỰC
PM. Cao Huy Hoàng
Lc 6, 39-42
“Người mù có thể dẫn người mù được chăng?” (Lc 6, 39)
Người mù, dắt người mù, hẳn là sẽ đưa nhau xuống vực. Chúa muốn chúng ta phải có đôi mắt tâm hồn thật sáng, mới có thể dẫn dắt người khác đến nơi, đến chốn. Nếu cứ để cái xà, cái rác trong mắt chúng ta, thì khả năng thị giác sẽ kém đi, hoặc sẽ bị mù, thì không dẫn dắt ai được. Nếu cứ để những tính hư tât xấu ẩn trú, tàng hình trong tâm hồn ta, thì ắt là chúng ta sẽ dẫn dắt kẻ khác vào chỗ hư đốn. Biết là như thế, lý thuyết là như thế. Nhưng điều đáng tiếc là ai cũng muốn thấy, muốn tìm kiếm cho được thấy, muốn vẽ cho ra để mà thấy cái xấu của kẻ khác, và không nhận ra cái xấu của mình. Ai cũng muốn làm thầy kẻ khác, muốn kẻ khác nghe mình, còn mình thì không muốn học ai, nghe ai. Không nhận ra cái xấu của mình mà đòi dẫn dắt kẻ khác thì rõ là sẽ cùng đưa nhau xuống vực.
Chúa Giê-su khao khát chúng ta sống khiêm nhượng. Chỉ có khiêm nhượng mới nhận ra điều tồi tệ trong ta cần loại bỏ. Chỉ có khiêm nhượng mới nhận ra sự bất chính tiềm ẩn tàng hình trong ta cần vạch mặt. Chỉ có khiêm nhượng mới có thể sám hối, đổi mới, nhận lấy ánh sáng của sự công chính, của chân lý. Khiêm nhượng, tự biết lỗi, nhận lỗi, sửa lỗi, mới là gương sáng đáng nể phục, và lúc bấy giờ, mới xứng đáng là người chỉ đường, người dẫn đường cho kẻ khác. Hãy hoàn thiện chính mình trước khi đòi hỏi sự hoàn thiện nơi tha nhân. Đừng mãi kiêu căng ảo tưởng mình tốt lành, mà đưa anh em mình xuống vực. Những người nhận lãnh trách nhiệm dẫn dắt kẻ khác, như cha mẹ, huynh trưởng, giáo lý viên, đại diện các hội đoàn… càng phải là người khiêm nhượng sửa sai trước tiên, nên hoàn thiện trước tiên thì gương sáng thay cho lời chỉ dẫn.
Lạy Chúa, xin giúp con khiêm nhượng nhận lỗi sửa lỗi, đổi mới để nên hoàn thiện chính mình mỗi ngày. Amen.
Nhận xét góp ý