CÓ NGƯỜI YÊU EM
Có người yêu em
Yêu cả cái hồng nhan em tàn tạ
Yêu cái gớm ghiếc một thân người tơi tả
Yêu vết thương buồn hành hạ đời em
Có người yêu em, cứ muốn yêu thêm
Yêu đôi mắt đêm đêm thèm nhắm lại
Yêu ngọn sao khuê chập chờn nghe kinh hãi
Yêu cõi vắng thinh nghe bãi hoãi bàng hoàng
Có người yêu em, bước xuống chiều hoang
Thầm bước đến nơi lổ loang màu máu lệ
Không để nhìn em một mảnh đời hoang phế
Nhưng người tặng em, rất trọng thể, một tình yêu
Có người yêu em, mặc tấm nhiễu điều
Đi qua phố bao nhiêu người cười chê nghiêng ngã
Trần gian này bỗng dưng có chuyện lạ
Có một gã khùng yêu, có một gã điên yêu
Có người yêu em, yêu từ dại đến liều
Một liều, hai liều, rồi vạn liều cho đến chết
Người chết nói một tình yêu bất diệt
Mạng người đổi mạng em, tuyệt vời thay
Cái gớm ghiếc cuộc đời đã tan bay
Hồng nhan em giờ đây là mỹ lệ
Vết sẹo đời em, dấu tích yêu trọng thể
Của người yêu em, chẳng kể tội tình em
M. Sao Khuê, 15-5-2018
Nhận xét góp ý